Đầu năm lên chùa xin xăm: Những chuyện bi hài

Quỳ tê chân…

Lên chùa những ngày này thật khổ sở, những thiện nam tín nữ chen lấn, xô đẩy nhau, khói hương nghi ngút đến ngạt thở, đi được một vòng cắm nhang hết những lư hương thì nước mắt nước mũi thi nhau trào ra, mồ hôi nhễ nhại. Lăng Ông ở Q. Quận Bình Thạnh những ngày qua cũng có rất đông người đến viếng, đây còn là một điểm xin xăm có tiếng ở khu vực nội thành của thành phố lâu nay. Dù mới là sáng 14 tháng Giêng ( âm lịch ) nhưng người đi lễ đã đông kinh điển, khói hương mờ ảo cả khuôn viên lăng. Phía bên trong chánh điện là nơi xin xăm, hàng chục người đang quỳ trước những ống thẻ, vừa lầm rầm khấn vừa thi nhau xóc. Mặc dù có tới gần chục ống thẻ nhưng vẫn không sao phân phối được nhu yếu của số người kéo đến xin xăm mỗi lúc một đông, họ quỳ vòng trong vòng ngoài .
Lúc đầu ít người nên ai cũng nhẫn nại, không làm phiền người đang xóc, nhưng khi chờ lâu quá thì nhiều người nổi nóng, nhắc nhở người xóc quá lâu. Một cô gái có lẽ rằng bị người phía sau hối dữ quá nên lắc mạnh khiến nhiều thẻ cùng văng ra một lúc. Cô định gom lại cho vào ống xóc tiếp thì bà quỳ phía sau nói : “ Cần gì, lấy thẻ rơi ra tiên phong ấy ” ; “ Nhưng biết cái nào là tiên phong ? ” – cô gái nói. “ Cái này ”, nói rồi bà ta thò tay xuống chiếu nhặt đại một cái dúi vào tay cô rồi vội vơ lấy ống thẻ xóc lia lịa … Cô gái với vẻ mặt không bằng lòng nhưng cũng đành đứng dậy đi ra. Tôi hỏi cô gái mặc chiếc quần jean bó sát quỳ bên cạnh, cô cho biết mình đã quỳ tê chân rồi mà chưa đến lượt. Có một điều dễ nhận thấy là hầu hết người đi xin xăm hầu hết ở tuổi chừng mười tám đôi mươi, theo cách ăn mặc thì dễ đoán ra là học viên sinh viên. Trời về trưa càng nắng, cái nóng của tháng Giêng giữa TP HCM cộng với khói nhang nghi ngút khiến cho không khí trong lăng oi bức. Mặc kệ, hàng chục con người vẫn quỳ và xóc liên hồi .

Một trong những nơi mà rằm tháng Giêng năm nào cũng thu hút hàng chục ngàn lượt người về lễ bái, xin xăm là miếu Ngũ Hành ở huyện Nhà Bè. Cách trung tâm thành phố hơn 15 cây số nhưng những ngày này, dòng người cứ nườm nượp từ nội thành đổ về đây xin xăm bởi từ nhiều năm nay họ truyền nhau rằng miếu này thiêng lắm! Ngôi miếu nằm trong một con hẻm nhỏ, dòng người ra vào đông như nêm nên xe cộ phải gửi cách đó mấy trăm mét, người dân khu vực đã lập những bãi giữ xe vô tội vạ để phục vụ người đi lễ bái. Khu vực xin xăm của miếu rất đông, họ quỳ kín cả gian phòng, chờ mỏi mòn mới đến lượt mình xóc. Năm nay do lượng người xin xăm quá đông nên để tiết kiệm thời gian, Ban quản lý miếu không cho xóc nữa, mỗi người chỉ nhắm mắt rút một thẻ trong ống.

Kẻ cười, người… phát sốt!

Ở Lăng Ông Bà Chiểu, tôi chú ý đến 2 cô bạn cùng vào xin xăm. Khi có được số thẻ, cả hai hớn hở ra phía ngoài lấy lá xăm tương ứng. Chẳng biết xăm tốt xấu thế nào mà khi trở ra, tôi thấy hai cô đang ngồi trên ghế đá, một cô khuôn mặt rạng ngời niềm hạnh phúc, cô còn lại thẫn thờ đến thất thần, nhìn vào đủ biết rằng lá xăm cô đang cầm trên tay là xấu, bản mệnh của cô trong năm nay chắc không mấy suôn sẻ. Cô ngồi gục mặt lên đầu gối đến nỗi người bạn phải sờ tay vào trán xem bạn mình có sốt hay không. Bất ngờ cô đứng dậy, ném lá xăm đã vò nát trong tay từ lúc nào xuống đất rồi hoành tráng bước đi trước con mắt kinh ngạc của nhiều người xung quanh. Cô bạn vội đuổi theo. Còn vô số trạng thái tâm ý của người đi xin xăm, người được xăm “ thượng thượng ” thì vui tươi, rạng rỡ ; kẻ phải xăm “ hạ hạ ” thì buồn chán, lo ngại ra mặt .

Nguyên Tiêu năm trước, nhóm bạn chúng tôi cũng kéo nhau đi xin xăm. Người giải nghĩa xăm nói với bạn tôi rằng trong năm nay chị sẽ thay đổi việc làm, có một khoản tiền và sẽ lấy chồng. Vài tháng sau, như thường lệ, chị mua vài tờ vé số cầu may, hôm ấy chị đã trúng giải nhất 2 tờ được 10 triệu đồng. Sau vụ này, chị lại càng tin lời nói của ông thầy. Chẳng bao lâu sau, nhờ một người bạn giới thiệu, chị được vào làm việc ở một công ty tốt hơn (theo chị thì người bạn đã hứa từ năm trước đó), điều này càng khiến chị tin sái cổ vào những điều ông thầy giải xăm nói. Điều còn lại chị vẫn hy vọng nó xảy ra. Trong một lần uống cà phê vào dịp trước Tết, chị nói với tôi: “Chẳng lẽ mình lại yêu và lấy chồng chỉ trong vòng 1 tháng, thật không thể tưởng tượng nổi!”. Cho đến tối 30 Tết, chị vẫn chưa tìm được cho mình một người ưng ý. Vậy mà mới mùng 4 Tết năm nay, chị đã rủ tôi đi xin xăm, và lá xăm chị cầm trong tay có dòng chữ: “Năm nay sẽ có tin vui về đường vợ chồng”, chị áp lá xăm vào ngực với tất cả niềm hạnh phúc. Chẳng biết năm nay tôi có được nhận thiệp hồng từ chị hay không?

Xin xăm đầu năm là một tín ngưỡng dân gian, những mong trời phật, thánh thần chỉ giúp vận hạn trong năm để phòng tránh. Lá xăm chỉ là bộc lộ của tâm linh, hoàn toàn có thể đúng hoặc sai, ấy vậy mà không ít người tin trọn vẹn vào nó để rồi lâm vào cảnh dở khóc dở cười, thậm chí còn tác động ảnh hưởng đến niềm hạnh phúc mái ấm gia đình, việc làm làm ăn. Bản thân tất cả chúng ta mới là chủ thể của chính mình, mái ấm gia đình mình và xã hội, những quyết định hành động của con người mới là điều khuynh hướng cho đời sống tương lai .
( Theo báo CA TP Hồ Chí Minh )

Source: https://suachuatulanh.org
Category : Tư Vấn

Có thể bạn quan tâm
Alternate Text Gọi ngay
XSMB