[Đam Mỹ][Edit] Không Cách Nào Chạy Trốn – Chương 1 – Wattpad

                                    
                                              Thời điểm bị xô đẩy đến trước mặt người kia, Chu Duy An còn không biết chuyện gì đang xảy ra .
                          Cậu bị người ta đánh sưng mặt sưng mũi, khóe miệng toàn máu body toàn thân run rẩy vì sợ hãi. Cậu mơ hồ hiểu được thế nào là bị bạn học lừa, đầu toàn là mảnh hỗn độn. Ngày thời điểm ngày hôm nay, trong lớp có người đùng một cái đến tìm cậu, cầu xin cậu giúp hắn lấy một thứ .
                          

     Cậu học sinh kia chắp 2 tay trước ngực cầu xin cậu: "Chỉ là một chút đồ thôi mà, sau khi tan học cậu đến phố giao lộ chờ một lát, sẽ có người đưa tới. Tớ hôm nay có việc không đi được, làm phiền cậu giúp đỡ.

     Chu Duy An luôn luôn hiền lành, dễ bắt nạt, học lớp 11, khoa Khoa học - Xã hội, lớp học nữ nhiều nam ít, nam sinh trên căn bản đều học năng khiếu, đặc biệt là những học sinh "cao to đen hôi" (bản QT nó để "trâu cao ngựa lớn" nên tôi edit v =)) ). Chu Duy An có nước da trắng nõn, gầy như chú gà con nên dễ dàng trở thành đối tượng bị nam sinh khi dễ. Bất quá cho tới bây giờ, mọi người chỉ ép buộc cậu làm bài tập hoặc đem hết công việc giao cho cậu, chưa từng làm chuyện gì quá đáng. Chu Duy An nhát gan, cũng chỉ đành nhẫn nhục chịu khó, mỗi ngày bận tíu tít, bài tập mỗi người sẽ dùng chữ viết khác nhau. Người khác không thông minh, thành tích không trên không dưới, bỏ công sức bao nhiêu cũng không tiến bộ, bài tập dĩ nhiên không bị lão sư nhìn, đề dàng trở thành đối tượng bắt nạt của các nam sinh khác. Bất quá cho đến bây giờ mọi người chỉ bắt cậu làm hết bài tập hay giao toàn bộ công việc cho cậu, chưa từng làm chuyện quá đáng. Chu Duy An nhát gan, cũng chỉ đành nhẫn nhịn chịu khó, cả ngày bận tíu tít, mỗi ngày phải làm bài tập cho mọi người, còn phải dùng chữ viết khác nhau. Người khác không thông minh, thành tích cũng không trên không dưới, cố gắng thế nào đều không có gì tiến bộ, làm ra bài tập dĩ nhiên cũng không nhượng lão sư nhìn ra đầu mối gì.

     Cho nên lần này có người nhờ cậu lấy đồ vật, ngữ khí mang theo khẩn cầu, cậu không chút suy nghĩ đáp ứng, đứng ở giao lộ đợi, thậm chí còn không có phát hiện điểm kỳ lạ.

Bỗng có người từ xe van nhảy xuống, Chu Duy An còn chưa mở miệng dò hỏi có phải là mang đồ tới hay không liền bị đánh một quyền vào bụng . Cậu bị cú đấm kia làm cho choáng váng, suýt chút nữa đem bữa trưa phun ra ngoài, đầu không xoay chuyển được. Khi cậu khom sống lưng ôm bụng liền bị kéo lên xe van, đầu đập mạnh vào cửa kính. Chu Duy An trong đầu sao kim loạn mạo, câu quơ tứ chi giãy dụa lung tung : " Các người là ai ? Các người muốn làm gì ? ! "

    "Tiểu tử mày giả ngu? Chọc Phi Ca của chúng tao thì mày tự cầu phúc đi!

Xem thêm: Huyện Bắc Hà tổ chức Đêm thơ Nguyên tiêu Xuân Quý Mão

Có người cười lạnh, lắc nắm đấm hù dọa cậu. Chu Duy An kinh hoàng ôm đầu nói : " Tôi không biết các người đang nói cái gì ! Tôi chỉ được người khác nhờ lấy đồ thôi ! " " Mày còn giả ngu ? Vậy chúng tao thứ nhất giúp Phi Ca giáo huấn mày một chút ít ! "
Trong xe có 4 người, trừ tài xế, 3 người còn lại đều nhào lên đánh cậu. Chu Duy An đâu đến mức vừa khóc vừa gọi. Từ nhỏ đến lớn cậu đã từng bị bắt nạt rất nhiều, nhưng chưa khi nào bị đánh như thế này .
Có thể bạn quan tâm
Alternate Text Gọi ngay
XSMB