eBook Yêu Em Là Điều Tốt Nhất Anh Đã Làm – Sênh Ly full prc pdf epub azw3 [Ngôn Tình]

Thể loại: Hiện đại, nam chính là bác sĩ đông y, nhẹ nhàng, ngọt ngào, HE
Độ dài: 27 chương
Tình trạng: Hoàn edit

“ Trên quốc tế này có hai loại cảm hứng được coi là lãng mạn : một loại gọi là đồng cam cộng khổ, loại khác là đồng quy vu tận. Chúng ta cần làm là tranh thủ cùng người mình yêu nhất đồng cam cộng khổ, rồi cùng tình nhân tiếp theo đồng quy vu tận. ”
* * *

Bạn đã bao giờ trải qua cảm giác mất hết hy vọng vào tình yêu chưa? Sau mối tình đầu tan vỡ, Thẩm Tích Phàm từng nghĩ, có lẽ cả đời này cô cũng không thể yêu ai được nữa. Không hẳn là cô không còn niềm tin vào tình yêu, chỉ là mối tình trong sáng thời Đại học đã lấy đi tất cả lòng nhiệt thành và sự vô tư của cô, ấy vậy mà đến cuối cùng kết cục lại quá mức cay đắng. Trái tim của Thẩm Tích Phàm chẳng phải sỏi đá, nó chỉ chằng chịt vết thương tới mức chẳng ai có thể sưởi ấm lên được. Cho tới khi tìm được phương thuốc hữu hiệu. Và phương thuốc đó mang tên Hà Tô Diệp.

Lần tiên phong Thẩm Tích Phàm gặp Hà Tô Diệp, cô là bệnh nhân, anh là bác sĩ. Không có tiếng sét nào nổ ra, cũng chẳng có trường hợp vui nhộn trớ trêu như trong những bộ phim truyền hình. Anh thật sạch, dịu dàng êm ả, nho nhã, trên người còn vương mùi thuốc đông y, không đủ để khiến cô mê mệt nhưng lại khiến cô tự do, yên tâm .
Lần thứ hai, lần thứ ba, rồi không biết bao nhiêu lần sau đó, Thẩm Tích Phàm chợt có cảm xúc có vẻ như mọi con đường họ đi đều đưa họ gặp mặt nhau. Và lần gặp mặt nào cũng không có gì đặc biệt quan trọng, cô cùng anh trò chuyện đôi ba câu, anh kể với cô về những vị thuốc, mùi vị của chúng ra làm sao, hiệu quả chữa bệnh như thế nào. Từng đó vị thuốc cô đều chưa từng uống thử, nhưng qua lời kể của anh chúng lại trở thành phương thuốc chữa lành vết thương của cô .
* * *
Hà Tô Diệp – ngay cả cái tên của anh cũng là một vị thuốc đông y, mùi hương ngai ngái, vị hơi đắng chát nhưng lại hoàn toàn có thể xua đi cái lạnh buốt ngấm sâu vào khung hình. Đó cũng là cảm xúc mà Hà Tô Diệp đem lại cho đối phương. Từ anh toát ra vẻ thật sạch, thanh mát, lại dịu dàng êm ả. Anh không giỏi pha trò, không biết nói những lời ngọt ngào, lãng mạn nhưng anh chăm sóc, chu đáo. Con người anh cũng giống như việc làm anh đã chọn, anh không tìm cách vạch từng bộ phận trên khung hình để tìm ra mầm bệnh, mà thay vào đó, anh dùng sự nhẫn nại để lắng nghe từng nhịp đập, dùng sự tinh xảo để quan sát từng bộc lộ và dùng sự chân thành để cảm nhận những thay đổi .
Lần tiên phong Hà Tô Diệp gặp Thẩm Tích Phàm, anh là bác sĩ, cô là bệnh nhân. Không có sự rung động từ cái nhìn tiên phong, cũng chẳng có trường hợp éo le dở khóc dở cười như trong những bộ tiểu thuyết. Cô đơn giản và giản dị, bình phàm như mọi cô gái khác nhưng cũng không thiếu vẻ can đảm và mạnh mẽ, độc lập của một người phụ nữ trưởng thành .
Lần thứ hai, lần thứ ba, rồi không biết bao nhiêu lần sau đó, Hà Tô Diệp chợt cảm thấy mình và cô nàng Thẩm Tích Phàm này cũng thật có duyên. Lần gặp mặt nào giữa hai người họ cũng thật tự do, nhẹ nhàng. Cô vui tươi nghe những câu truyện về những vị thuốc đông y, anh cũng vui tươi kể cho cô. Mấy câu nói qua nói lại tưởng chừng như thật nhạt nhẽo, thế mà hai người họ lại chẳng muốn dứt ra .
Càng hiểu thêm về Thẩm Tích Phàm, Hà Tô Diệp càng thấy rõ cô không phải người sáng sủa, vô lo vô nghĩ như vẻ vẻ bên ngoài. Vết thương từ quá khứ đã không còn chảy máu nhưng vẫn luôn đau âm ỉ không ngừng. Bản thân Hà Tô Diệp cũng không phải người chưa từng vấp ngã trong tình yêu. Cô gái tiên phong mà anh yêu chân thành và tha thiết đã không ngần ngại giẫm đạp lên anh để có được thành công xuất sắc và danh vọng. Nhưng khác với Thẩm Tích Phàm, anh đủ lý trí, đủ quyết đoán để trọn vẹn gạt bỏ những di chứng còn lại sau thương tổn, tự mình chẩn bệnh cũng tự mình chữa bệnh. Chỉ có điều sau khi “ lành bệnh ”, Hà Tô Diệp có vẻ như đã quên mất vị ngọt của tình yêu, thứ mà anh nếm được chỉ còn là vị đắng chát của bao vị thuốc hòa quyện. Cho tới khi anh gặp được cô Cháo * ngọt ngào Thẩm Tích Phàm .
* * *
“ Yêu em là điều tốt nhất anh đã làm ” hoàn toàn có thể nói là bộ truyện mang đậm phong thái của Sênh Ly. Nhẹ nhàng, mộc mạc, giản dị và đơn giản và ấm cúng. Câu chuyện giữa Thẩm Tích Phàm và Hà Tô Diệp không có quá nhiều sóng gió hay trắc trở, cách hai nhân vật khám phá nhau và yêu thương nhau cũng không oanh oanh liệt liệt mà giống như mưa dầm thấm đất, dịu dàng êm ả thấm vào tâm can .
Cả Thẩm Tích Phàm và Hà Tô Diệp đều không phải người lần đầu biết yêu. Trong những năm tháng của tuổi trẻ, họ đều đã từng yêu một ai đó, yêu như thể dốc cạn cả bản thân nhưng rồi ở đầu cuối lại bị chính tình yêu đó quật ngã. Nhiều năm sau đó, họ gặp nhau và lại yêu một lần nữa. Nhưng lần này, không còn có cảm xúc rực cháy hay cuồng nhiệt. Không phải bởi họ đã trở nên lạnh nhạt, càng không phải vì họ yêu nhau không đủ nhiều. Đơn giản là bởi đó là cách mà họ yêu nhau .
Vậy nên, nếu như bạn đã và đang trải qua cảm xúc mất hết kỳ vọng vào tình yêu, bởi những tổn thương trong quá khứ hay đơn thuần bởi bạn căng thẳng mệt mỏi vì đã phải chờ đón quá lâu, thì cũng đừng lo ngại. Hãy cho bản thân thời hạn và hãy tin rằng, ngay lúc này, ở đâu đó ngoài kia, có một người cũng đang vượt qua trăm ngàn gian nan để đến bên bạn .

Đừng oán giận ông trời đã không để bạn gặp đúng người sớm hơn, mà hãy cảm ơn duyên phận đã để hai người gặp nhau khi bạn đã đủ trưởng thành để yêu người đó.
_______

” ” : Trích từ truyện

Review by #Linh_Hy Tần – facebook.com/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Nhan Tiệp Dư

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban

* * *
Thật ra niềm hạnh phúc chỉ là một tiếng “ Được ! ” của anh .
Mấy ngày tiếp theo, cũng là trước sau như một mệt muốn chết, vô số chương trình học báo cáo giải trình rồi luận văn, từng cái từng cái làm cho cảm hứng của Thẩm Tích Phàm thấp đến cực điểm, cô đã sớm bị cảnh báo nhắc nhở, Connell là “ ĐH cướp đoạt thời hạn giấc ngủ bốn năm của con người ”, nhưng chân chính trải qua cái loại tư vị đau khổ thế này chỉ hoàn toàn có thể tự mình than vãn thôi .

Thời tiết tháng 1 bỗng nhiên chuyển lạnh, gió rét lùa rít thật lợi hại, cản bản từ một cái trường người người náo nhiệt ồn ào, bỗng nhiên trở nên im lặng dị thường, thời tiết cùng con người như có điểm tương lân, cả người cô cũng trở nên tối tăm, ưu buồn.

Xem thêm: Hỏi đáp Y học: Bệnh cơ loạn dưỡng Duchenne

Còn có hai ngày nữa chính là tết theo lịch Trung Quốc, nhưng ở thị xã nhỏ Newyork đối lập bờ đại dương này, lại chẳng có cái không khí báo hiệu gì, không có đèn lồng màu đỏ, không có pháo hoa, cũng chẳng thấy dòng người tập nập đi shopping đồ cho năm mới, không có sủi cảo, bánh trôi .
Không có người nhà, không có những lời chúc phúc, cũng không có anh làm bạn, sống một ngày bằng cả một năm .
Bầu trời Ithaca trống rỗng một màu xám, chua xót, có dự báo tuyết rơi nhưng lại không có những bông tuyết nhỏ bay bay, bầu không khí nặng nề đè ép trong lòng cô. Ngày trôi qua như vậy, thật sự là đơn độc, tịch mịch .
Ngày như vậy, chỉ thích hợp nặng nề ngủ, chứ không phải theo học luận bàn team work buồn tẻ ngồi trong phòng bày ra giải pháp .
Cô không khỏi nhướn mày ủ dột, tự nhiên một thanh âm truyền tới tai : “ Serena, so với cách làm cô có quan điểm gì không ? ”
Trong đầu nháy mắt trống rỗng, tâm lý bị kéo về tài liệu trước mặt, cô sửa sang lại một chút ít tâm lý, chậm rãi mở miệng, từ văn hóa truyền thống quần thể khách sạn quốc tế cho tới việc quản lí, ở đầu cuối lại bị bổ trợ một chút ít khái niệm quản lí khách sạn Trung Quốc .
Người đảm nhiệm nhóm tâm lý một lúc, gật gật đầu : “ Nói không sai, nhưng thông thường thấy cô rất ít lên tiếng. Vừa rồi cô nhắc tới văn hóa truyền thống khách sạn, có mấy chỗ rất đúng, như vậy đi, lần sau discussion * ( trao đổi ) cô làm group leader, có được không ? ”
Nhìn ánh mắt mong đợi của những tổ viên trong nhóm, cô xấu hổ cười cười, cung ứng .
Thứ sáu còn có một môn thi, tuần sau phải mở màn chuẩn bị sẵn sàng chương trình học mới, career tracks luận văn vẫn chưa hoàn thành xong, hiện tại lại thêm một cái lead discussion, quả thật là họa vô đơn chí .
Đã xong họp nhóm, thân thể mệt nhọc cùng càm xúc can đảm và mạnh mẽ làm cho cô cảm thấy mình hỏng mất rồi .
— — –
Sau khi quay trở lại ký túc xá, pha cho bản thân một tách trà, ngơ ngác ngồi ở hành lang cửa số, trên bàn chồng lớn chồng bé tài liệu tìm hiểu thêm, lại không biết nên khởi đầu từ đâu, thuận tay mở máy tính ra. Trên QQ, MSN lời chúc mừng không ngừng. Đồng nghiệp, bạn hữu trước kia đều gửi qua những tấm ảnh thích mắt, ấm cúng, hoặc khôi hài. Những câu chữ chúc mừng bịt kín màn hình hiển thị .
Thì ra thời điểm ngày hôm nay là đêm giao thừa rồi .
Nhưng mà vẫn chưa nhận được lời chúc của Hà Tô Diệp, có lẽ rằng anh giờ này vẫn còn ở sở điều tra và nghiên cứu, có lẽ rằng buổi tối cũng không quay trở lại. Anh đã sớm nói cho cô biết chính mình đã khởi đầu vào thời gian quan trọng, có lẽ rằng không có nhiều thời hạn ở bên cô như trước kia, cầu xin cô bỏ lỡ, khi đó cô có chút mất mát, nhưng vẫn như cũ nói một lời để cho anh yên tâm, do tại việc làm nghiên cứu và điều tra là quan trọng nhất .
Cô gọi điện thoại cảm ứng về nhà, vang lên là tiếng pháo nổ inh tai, Thẩm mẹ hắng cổ họng kêu : “ Phạm Phàm, mẹ với bố rất nhớ con, bố con mấy ngày nay cứ nhắc tới con không yên, ông ngoại với những cô chú hỏi con khi nào thì trở lại. ”
Cô nghe xong mũi cảm thấy cay cay, hấp tấp vội vàng cung ứng : “ Còn có nửa năm nữa thôi, rất nhanh con sẽ quay về. ”
Thẩm mẹ thở dài : “ Thôi bỏ đi không nói nữa, nếu không lại xui cả năm, Phàm Phàm, buổi tối thời điểm ngày hôm nay nhớ phải ăn sủi cảo, những con không phải cả ngày không đi ra ngoài đấy chứ, bánh trôi có không ? Đúng rồi, bên ấy những con có xem được “ Đêm Xuân ” * không ? ”

(* một chương trình đón năm mới kiểu như gặp nhau cuối năm bên nước mình ^^)

Đương nhiên không hề nói nơi này cái gì cũng không có, Thẩm Tích Phàm hấp tấp vội vàng gật gật đầu : “ Tốt, tốt lắm, cái gì cũng có, mẹ yên tâm đi, con ăn rất ngon ! “ Đêm Xuân cũng có, trên mạng phát sóng trực tiếp. Mẹ chuyển lời chúc tết của con cho ông ngoại với mọi người nhé, cứ như vậy nha, con cúp máy đây ! ”
Buông điện thoại thông minh xuống, trong đầu hiện ra những bức tranh vẽ mừng năm mới, cô nhớ rõ cái đêm giao thừa năm ngoái, uống tới say bí tỉ còn trò chuyện gì với Hà Tô Diệp mà bản thân không hề nhớ nổi, khi đó người một nhà bao quanh vòng tròn, vô cùng náo nhiệt, niềm hạnh phúc ngập tràn .

Mời các bạn đón đọc Yêu Em Là Điều Tốt Nhất Anh Đã Làm của tác giả Sênh Ly.
Mời những bạn đón đọc Yêu Em Là Điều Tốt Nhất Anh Đã Làm của tác giả Sênh Ly .

Có thể bạn quan tâm
Alternate Text Gọi ngay
XSMB